VietPhilly.net – The Gateway to Vietnamese Community of Philadelphia

Mất cha mất mẹ đã lâu
Nếu quê hương mất làm trâu suốt đời.

CĐNV Philadelphia Sẽ Tưởng Niệm Ngày Quốc Hận Lần Thứ 49 tại 3 Địa Điểm

vietphilly.net
Tưởng Niệm 30-4-75 tại Philadelphia City Hall - Monday, April 29, 2024
Tưởng Niệm 30-4-75 @ Kỳ Đài Penn's Landing - Sunday, April 28, 2024
vietphilly.net
Tưởng Niệm 30-4-75 @ Kỳ Đài Penn's Landing - Sunday, April 28, 2024

Lấy Tình Thương Xóa Bỏ Hận Thù

Lấy Tình Thương Xóa Bỏ Hận Thù

Việt Nam đất nước của chúng ta!
Hàng triệu người lưu lạc phương xa,
Nhưng vẫn nghe tiếng gọi quê hương,
“Các con hãy cho nhau tình thương.”

Hởi những ai còn oán hận đời,
Để cho ai phải thốt nên lời.
Nguyền rủa đồng hương. Ai dám cản?
“Ăn cơm quốc gia, ma cộng sản.”

Hai lá cờ đều có hai màu;
Mỗi lá cờ chôn triệu thương đau.
Bao nhiêu máu thấm cờ vàng, đỏ?
Bao nhiêu giọt lệ đã từng nhỏ?

Hãy tạm dừng và nghĩ lại xem!
Lý do gì bắn giết anh em?
Chã lẽ hai miền, hai quê hương?
Bắc vô Nam, quyên hết tình thương?

Nhớ những người thân nay đã mất,
Và bạn bè vĩnh viễn ra đi.
Nhưng linh hồn họ cũng đôi khi,
Khuyên chúng ta đừng nên oán hận.

Hận thù xiềng ta trong quá khứ;
Tha thứ nhau, tháo bỏ gông cùm.
Chìa khóa vàng mở cữa tình thương,
Để hồn ma về ngưởi mùi hương.

Khi Miền Nam vào tay Việt Cộng,
Trăm ngàn người vội vã thoát ly.
“Chân” phải ra đi, “Tim” ở lại.
Giờ mới thấy Chân, Tim đều dại.

Hãy bắt cầu nối lại đại dương,
Cho tương lai và cả quê hương.
Cho hòa bình muôn vạn tình thương.
Người hai miền chỉ “Một Quê Hương.”

Hãy đứng lên “Nối Vòng Tay Lớn.”
Phá xích xiềng, xót bỏ hận thù!
Lấy tình yêu băng lại thương đau,
Bắc và Nam hàn gắn với nhau.

Tình đoàn kết cho ta sức mạnh,
Để thoát ra bóng tối hồ nghi.
Để hận thù tìm lối ra đi,
Lấy tình thương trị vì dân Việt.

VietPhilly
49 Năm Xa Quê Hương

Love Heals Hate Kills

Vietnam is our country, where memories reside.
In the lands afar, where hearts still divide.
Yet in the shadows, the light of hope spills
A heartfelt plea that Love Heals and Hate Kills.

To those who carry the hatred of decades-old
Whose hearts still hold the anger untold.
Let’s reach out to each other with an embrace!
To open our hearts where healing finds its place.

Our flags both have two colors, yellow and red.
Each buried a million lives once led.
Each soaked millions of red blood in battle fights
Let’s not fan the flames of anger that’s already high.

Dear brothers, let’s pause and see,
The incredible power of love and unity.
For in our wounds, there lies a chance.
To mend our bonds so our hearts can dance.

Remember the loved ones we’ve lost,
Their sacrifices were also our ultimate cost.
But in their names, let’s not forget,
The peace and unity we seek – let’s not regret.

Let go of the shackles of the war’s past;
Let’s embrace the love that’s meant to last.
For in forgiveness, there’s a golden key.
To unchain the soul and set it free.

The unification of our country – not all cheer,
But if we follow our love’s compass, it will steer.
Through mending hearts and open minds,
In love we embrace, true peace we’ll find.

Let’s bridge the ocean that stands between,
To build a future for Vietnam has not yet been seen.
For the sake and prosperity of our country,
And let our people be proud we’re Vietnamese.

So, let us stand hand in hand.
And break the chains of hate’s command.
For love will heal both deep and sore,
And bring us closer than ever before.

In unity, we’ll find our strength to abound,
Beyond the shadow of any doubt.
To cherish peace and let hate depart.
For love, my brothers, let us do our part.

VietPhilly
49 Years of Yearning

“Kỳ Đài” Là Bãi Ấu Đài

Hai mươi năm Bắc-Nam nội chiến,
Bao triệu người dâng hiến cuộc đời.
Đoàn kết là chữ đầu môi,
Nói ra như thể nước trôi qua cầu.

Triệu người đi, bao vạn lời thề,
Khi nào dân chủ mới về Việt Nam.
Ra đi lúc tuổi còn non,
Bây giờ già yếu, nhờ con trong nhà.

Việt qua đây dư ăn đủ ấm,
Ai chịu cày sẽ lắm ấm no.
Mọi người đều có ô-tô,
Nhà to cửa rộng, ra vô dễ dàng.

Một số người thề không bỏ cuộc,
Lấy “quốc gia” thắt ruột vào mình.
Thói quen ăn trước ngồi trên,
Diễn văn thích đọc, mượn tên cộng đồng.

Tự phong nhau chức này chức nọ,
Đến khi già, từ nhiệm về hưu.
Do là tuổi đã về chiều,
Cử người kế nhiệm theo điều nội quy?

Chống “Việt công”, chiêu bài thượng sách,
Chống “Ca nô” không cách nào hơn.
Ra đi bỏ lại tình thương,
Bỏ luôn tiếng gọi quê hương của mình?

Một số người nguyện thề “giữ lữa”,
Giương cờ vàng lên nữa từng mây.
Thuở xưa súng đạn liền tay,
Giờ thời lên mạng, viết hay cũng nhàm.

Cuối Tháng Tư cộng đồng kề lại,
Về Kỳ Đài ngồi lại với nhau.
Mỗi bên cổ động cho đông,
“Phe” nào cũng muốn chiến công về mình.

Hai chủ tịch trong lòng nao nức,
Hãy cùng nhau góp sức tăng công.
Ai diễn văn, ai này nọ?
“Cùng họ” bên này – “Khác họ” bên kia.

Quốc hận năm nay có gì lạ,
Hay vẫn còn nhục mạ như xưa?
Hãy nên thức tỉnh cho mau
Cùng là người Việt, cùng màu da ngâm.

Người yêu nước không cần biểu ngữ,
Hơn thua chi hai chữ quốc gia.
Việt Nam đất nước của ta,
Quê hương còn đó, còn ta bạc tình.

Hãy đứng lên “Nối Vòng Tay Lớn.”
Để con tim chống lớn, mau khôn.
Tình yêu xoa dịu đau thương,
Bắc-Nam đoàn kết, quê hương của mình.

Thật đoàn kết thì không bối rối,
Hãy phá tang bóng tối hồ nghi.
Hận thù tìm lối ra đi,
Cảm tình thật sự mấy khi đổi màu.

Ghét thương vò xé thân ta,
Dù rằng khác họ, tuy xa mà gần.
Đồng hương nên thật ân cần,
“Amen”, “Mô Phật”, mộ phần Việt Nam.

Mất cha mất mẹ đã lâu,
Nếu quê hương mất, làm trâu suốt đời.

Jim Huỳnh
April 21, 2024
49th Năm Xa Quê Hương